Võ Lâm Truyền Kỳ và những nhân vật “khủng”
Có lẽ Võ Lâm Truyền Kỳ (VLTK) là game online duy nhất ở Việt Nam đến thời điểm này có một cộng đồng mạnh đến thế. Ở những năm đầu, game không chỉ để người chơi được hòa nhập, tương tác cùng nhau mà nhiều người còn khao khát “lập danh”. Họ quyết định đầu tư cho nhân vật và trang bị của mình như đó là một thứ tài sản quý giá đích thực. Những nhân vật “khủng”ấy đến giờ vẫn còn là một bí ẩn đầy sức hấp dẫn giới Võ Lâm.
Võ Lâm Truyền Kỳ (VLTK) vào thời thịnh trị của mình đã có hàng trăm topic trên diễn đàn game chỉ để nói về Hắc Điểu (tên nhân vật trong game) khi anh là người đầu tiên sở hữu cặp nhẫn Vô danh giới chỉ (món đồ trong game + 1 skill). Để sở hữu cặp nhẫn này, năm 2007, anh đã bỏ ra số tiền là 180 triệu đồng. Bên cạnh cặp nhẫn đó, ông chủ của một doanh nghiệp ở ngoài đời này đã sở hữu gần như toàn bộ những món đồ hoàng kim giành cho môn phái Cái Bang. Số tiền để thu thập hết các món đồ cũng lên đến hàng trăm triệu đồng.
Hắc-Điểu – Nhân vật Cái Bang lừng lẫy một thời với nhẫn Vô Danh Giới Chỉ
Nhưng đó chưa phải là số tiền lớn nhất bỏ ra cho tựa game số 1 Việt Nam một thời này, bởi trước đó một đại gia có tên Excarvator đã sở hữu chiếc nhẫn xanh +2 skill trong cuộc đấu giá lần đầu tiên của game với số tiền hơn 250 triệu đồng.
Khi câu chuyện cặp nhẫn Vô danh đã đã lắng xuống thì một lần nữa Hắc Điểu lại làm “náo loạn” giới game thủ. Lần xuất hiện này còn khiến dư luận quan tâm hơn trước rất nhiều. Đơn giản, Hắc Điểu đã mua một tài khoản môn phái Nga My có tên moAmi với rất nhiều đồ “khủng” trong game với giá được ấn định hơn 1,2 tỷ đồngvào năm 2008. Một con số không tưởng với một game thủ đơn thuần, hay thậm chí với một người bình thường ở đời sống thực. Cho tới thời điểm này, trong tất cả các game online đã được phát hành ở Việt Nam, chưa có cuộc trao đổi nào có giá trị tiền cao như thế.
Nga My tiền tỷ moAmi với trị giá 1.2 tỷ đồng vào năm 2008
Excarvator cũng không kém phần hoành tráng so với đồng đạo của mình là bao nhiêu. Ngoài chiếc nhẫn đã nói ở trên, anh hùng Võ Đang này đã sở hữu hàng loạt món đồ hoàng kim môn phái và số tiền được định giá mỗi món được tính bằng trăm triệu trở lên.
Tuy nhiên, nếu nói về khoản chịu chơi và đầu tư nhất cho nhân vật của mình trong game VLTK ngày ấy phải kể đến nhân vật Louis Vuitton. Hàng loạt câu chuyện mờ ảo đã được dựng nên quanh nhân vật chơi môn phái Thiếu Lâm này. Theo như các diễn đàn, và rất nhiều thông tin được sàng lọc, mỗi ngày để giúp cho nhân vật của mình tăng level, chủ sở hữu là một Việt kiều tại Mỹ đã bỏ vài triệu để mua những vật phẩm tăng điểm kinh nghiệm, thuê người chơi…Vì thế dù là người chơi muộn, cái tên Louis Vuitton đã trở thành một thương hiệu nổi tiếng trong game, thậm chí nếu như hỏi các game thủ, có lẽ rất nhiều người chơi VLTK 1 chỉ nhớ Louis Vuitton là cao thủ nhất lưu, chứ không hề biết ở đây là một nhãn hiệu thời trang nổi tiếng.
Louis Vuitton nổi tiếng xưa kia (đứng thứ hai từ trái qua)
Với nhân vật TayChơiBốGià được giang hồ đồn đãi rằng đây là tài khoản của ca sỹ Ưng Hoàng Phúc thì lại có một truyền kỳ khác. Cũng giống như ngoài đời thực, trong game nhân vật TayChơiBốGià cũng có đội quân thiện chiến level cao, đồ khủng đi theo bảo vệ mỗi khi đi luyện công để tránh bị đồ sát?!
Danh tiếng dù chỉ là trong game, để tạo dựng cũng không dễ dàng gì, cũng như các câu chuyện võ hiệp. Hoặc người chơi phải có tuyệt kỹ, một thân võ công, dấn bước hành hiệp, đổ mồ hôi để chiếm lấy sự nể trọng của quần hùng. Hoặc người đó phải là con nhà thế gia, tiền muôn ức vạn, bỏ tiền ra mua bí kíp, thuê cao thủ về dưới trướng, lập sơn trang, bảo đàn để đẩy mạnh uy thế của mình. Cách sau tuy dễ dàng hơn nhưng ít người thực hiện được vì không phải ai cũng sẵn “vốn” và chịu đầu tư cho một danh tiếng ảo.
Lập danh trong game online – cuộc chơi dài hơi
Làm đại gia, đại danh trong chuyện võ hiệp đã không phải là điều tốt lành vì phải đối phó các cừu địch, phải củng cố vị thế để không rớt hạng trong mắt giang hồ thì trong game còn khó gấp bội vì tiến trình game luôn nhanh và phải nắm bắt kịp các sự kiện, chuyển biến vì thế số tiền chi ra phải luôn đủ và nhiều. Cuộc chơi thì cứ dài ra mãi. Lập danh luôn là vấn đề đau đầu của con người xưa nay là vì vậy chăng?
Nếu không đủ tiền chi hãy phấn đấu là các “cao thủ nhất lưu” trong game, bằng chơi game, bằng luyện giúp, bằng bán đồ nhặt hay luyện được… người chơi ít tiền của VLTK có một cơ hội nổi tiếng kiểu khác, lập danh kiểu khác, thu lợi kiểu khác, thậm chí còn thú vị hơn kiểu chơi của các đại gia khi ấy. Cơ hội trong VLTK khi xưa ấy, cho “người giàu” và “người nghèo” là như nhau. Như thế không khoái trá sao? Như thế không giống truyện võ hiệp sao?